Technorati Tags: Sapa Vietnam,Halong bay Vietnam,Vietnam highlights,Ho chi minh city Vietnam,Mui Ne Vietnam
Navrud và Mungatana (1994) đã sử dụng cả TCM và CMV để ước lượng giá trị du lịch sinh thái (giải trí) trong hoạt động quan sát động vật hoang dã tại Vườn quốc gia hồ Nakuru ở Kenya. Phân tích chi phí đi lại ước tính một chuyến tham quan của khách nước ngoài là khoảng 114-120 đô la Mỹ, và 68-85 đô la cho một chuyến của dân địa phương. ÁP DỤNG GIÁ trị này cho tất cả khách tham quan năm 1991 tạo ra khoản thu giá trị khoảng 13,7-15,1 triệu đô la cho cả năm. Phân tích các khoản phụ khác đưa ra một giá trị thấp hơn, khoảng 73 đô la đối với khách nước ngoài và 20 đô la đối với khách trong nước, nghĩa là hàng năm thu được 7,5 triệu đô la từ khoản này. TCM và CVM cũng được áp dụng tại nhiều điểm du lịch khác trên thế giới (Bennett, 1995; Kramer và cộng sự, 1995; Maile và Mendelsohn, 1993; Walsh, 1986) có thể đem lại. Tuy vậy, giá trị kinh tế là chỉ là thước đo phúc lợi xã hội của con người trong phép phân tích chi phí và lợi nhuận. Dù là nó bao gồm cả những chi phí của du khách, những chi phí này có thể đem lại lợi nhuận thực về tài chính và việc làm, song du khách được hưởng phần lớn, nếu không nói là tất cả các giá trị kinh tế và do vậy không tạo ra giá trị kinh tế thực. Hơn nữa, ở một số điểm du lịch phần lớn giá trị này sẽ phục vụ người nước ngoài vì con số khách nước ngoài lớn hơn khách trong nước và số WTP trung bình của họ lớn hơn. Một du khách trong nước và một du khách nước ngoài có thể thưởng thức chuyến tham quan du lịch với số lượng ngang nhau, song do có thu nhập cao hơn mà vị khách nước ngoài sẵn sàng trả hơn cho chuyến tham quan; về mặt kinh tế thi điều này có nghĩa là vị khách nước ngoài kia đánh giá chuyến tham quan có giá trị cao hơn du khách trong nước. Kết quả là, có thể có sự khác biệt giữa người được hưởng lợi (khách nước ngoài) và người phải chịu tất các chi phí (du khách trong nước phải trả thuế để lấy ngân quỹ tài trợ cho khu du lịch, cũng như một số dân địa phương phải chịu những tác hại đối với các hoạt động nông nghiệp hay mất quyền sử dụng các nguồn tài nguyên truyền thống của họ).
Tới một mức nào đó, giá trị kinh tế có thể được chuyển đổi thành tiền bằng cách thu phí - nếu không thu phí theo giá trị của điểm du lịch sẽ đánh giá thấp lý do (kinh tế) duy trì diểm đó (bởi vì nếu không thu phí thi điểm đó sẽ mất giá trị đối với khách nước ngoài, và bởi vì ngay cả đối với du lịch trong nước thì WTP cũng không thấy rõ bằng thu nhập từ thu phí, và do đó thường bị bỏ quên hoặc bị đánh giá thấp). Trên thực tế Halong bay Vietnam có thu phí. Tuy vậy, vào lúc tiến hành nghiên cứu này thì phí vào cửa và phí trả cho chủ sở hữu đã lên tới 800.000 đô la Mỹ, chiếm 5-10% của trị giá du lịch sih thái (đã quan sát thấy). Mặc dù trên thực tế không thể biến tất cả các giá trị kinh tế thành tiền song có nhiều cơ hội để thâu tóm phần lớn giá trị này thông qua phí cao. Ðây cũng là điểm trọng tâm của phần tiếp theo.
No comments:
Post a Comment