Thursday, October 13, 2011

Kỹ xảo đầu tiên đã được đề cập - Halong bay Vietnam

Diễn giải trong một phạm vi hạn hẹp, và chỉ liên quan tới các dữ liệu thực tế và số liệu, chẳng cung cấp được gì cho kinh nghiệm, và do vậy, mang lại rất ít giá trị cho sản phẩm - ở đây, là du lịch sinh thái. Trong khi bản trình bày về tuổi tác của các tòa nhà, cá loài, tên và chiều cao của cây cối rất lý thú và được yêu cầu, thì chúng không làm thăng hoa "sự hiểu biết", một thuật ngữ thường được trích dẫn trong các mục tiêu chú giải. Như đã chỉ ra trước đây, sự diễn giải vượt lên trên bản trình bày về dữ liệu thực tế và số liệu; không tính đến kỹ xảo làm cho chúng thú vị như thế nào. Trên cấp độ nhận thức, diễn giải phải xây dựng các khung khái niệm để từ đó người ta có thể so sánh thông tin và làm cho nó có nghĩa. Trên cấp độ tình cảm, diễn giải cần tạo ra niềm say mê trên thế giới, và các cảm xúc tạo màu sắc cho tầm nhận thức. Gốc rễ của vấn đề nằm tận sâu trong cùng những di sản thiên nhiên như Halong bay Vietnam đang được diễn giải mà nói chung được làm nổi bật lên nhờ những mô hình sinh thái, và bảo tồn trong sự chấp thuận và lồng ghép với các triển vọng khác (Griffíth, 1990). Sự diễn giải trong du lịch sinh thái có tính mẫn cảm cao với vấn đề này. Các hướng dẫn viên có xu hướng thu hẹp sự tập trung vào một nơi tham quan cụ thể và các thành phần địa lý, địa chất và sinh học. Ngoài ra, các nguồn gốc của nội dung diễn giải được quốc tế hóa cao độ với đóng góp rất ít của những đơn vị tham gia bên ngoài, không kể tới cộng đồng (Masberrg và Savige, 1996).
Tuy nhiên, một số diễn giải viên đã thực sự cố gắng rất cao để mở rộng trọng tâm của mình. Nhiều người có thể sử dụng kinh nghiệm đa dạng của mình (như học vấn, xã hội học, các nghiên cứu về văn hóa và nghệ thuật) để nhanh chóng phát hiện và đáp ứng với những triển vọng khác nhau. Có rất nhiều cách diễn giả để mở rộng trọng tâm nội dung, bao gồm:
ã sắp xếp bài diễn giải xoay quanh một câu chuyện, chỉ thông tin một cách có lựa chọn những gì cần để kể chuyện;
ã đặt ra trước một loạt các tiền đồ;
ã chia xẻ với khán giả viễn cảnh của diễn giải viên, sau đó hỏi khán giả về viễn cảnh của họ;
ã xử lý các vấn đề và xung đột làm thế nào để giải quyết các vấn đề này.
Kỹ xảo đầu tiên đã được đề cập trong phần lập kế hoạch diễn giải. Ðể đạt được điều này yêu cầu diễn giải viên đóng một vai trò chính trong việc tạo ra kinh nghiệm, trái với tính lô gíc như nhà vệ sinh đặt ở đâu hay trà sáng sẽ được phục vụ như thế nào. Sau đó diễn giải viên có thể tạo ra một câu chuyện và lựa chọn các điểm dừng trình diễn được mỗi một phần chính của câu chuyện. cách thức thứ hai là trình bày một chuỗi các viễn cảnh hơn là viễn cảnh trung tâm đã được kể. Ðiều này có nghĩa là diễn giải viên phải để qua đi các hệ thống giá trị và viễn cảnh của chính bản thân anh/chị ta, và thông tin những điều này cho những người khác. Tới mức độ nào đó điều này được thực hiện khi đối lập các viễn cảnh bản xứ và phi bản xứ, nhưng có thể dễ dàng bổ xẻ ra để chứa đựng các bộ lạc bản xứ, dân số thành thị và nông thôn, công nghiệp và chính phủ. Kỹ xảo này có thể dễ dàng mở rộng ra khi diễn giải viên bao trùm một cách xúc tích viễn cảnh của anh/chị ta, rồi yêu cầu điều đó từ mỗi một thành viên khán giả. Kỹ xảo này giúp phân biệt và ghép nối khán giả, và cũng cung cấp cho diễn giải viên nhiều thông tin bổ ích về thị trường để chấp thuận sự diễn giải hơn. Kỹ xảo thứ tư là mở rộng phạm vi Halong bay Vietnam và thu hút sự say mê chú ý của khán giả để xử lý các vấn đề. Bằng cách trình bày các khía cạnh chính trị và xã hội thích hợp về di sản và quản lý nó như thế nào, các du khách có thể bắt đầu trở nên nhận thức được vai trò mà cộng đồng có được trong công tác quản lý di sản. Nhận thức này cho phép họ phát triển một ý định mang tính truyền thông hơn, và cuối cùng, một cơ hội để trở nên tham gia có hiệu quả hơn vào việc ra quyết định. Trường hợp nghiên cứu điển hình về Vườn thú Belize (trang 82) trình bày cách làm thế nào có thể mở rộng một cách thành công.

No comments:

Post a Comment